Chủ thể: Cảm nhận 6 câu đầu đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích
I. Dàn ý chi tiết
II. bài văn mẫu
Cảm nhận 6 câu đầu đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích
I. Nêu cảm nghĩ của 6 câu thơ đầu đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích (Chuẩn)
1. Mở bài
– Giới thiệu chung về đoạn “Kiều ở lầu Ngưng Bích”.
– Tập trung vào 6 câu đầu tiên của đoạn văn.
2. Cơ thể
– Câu thơ đầu cho thấy thân phận cô đơn, tội nghiệp của Kiều:
+ “Khóa lò xo”: khóa lò xo
+ Miêu tả cảnh ngộ của Thúy Kiều khi bị quản thúc ở lầu Ngưng Bích.
– Thiên nhiên bao la, vắng vẻ không một bóng người:
+ Nghệ thuật đặt trật tự, tương phản “trăng xa”, “trăng gần” mở ra không gian bao la, rợn ngợp của thiên nhiên
+ Đảo ngữ “phước”: vĩ đại, bao la
→ Con người trở nên nhỏ bé trước thiên nhiên rộng lớn. Nhấn mạnh tâm trạng cô đơn, lạc lõng.
+ “thấy xa”: mắt chờ đợi, mong chờ
+ Từ tầng cao nhất, bạn không thể nhìn thấy một tin vui hay một người bạn tâm giao nào ở phía xa, chỉ có những ngọn núi xa xôi, vài bụi hoa hồng, một vài cồn cát vàng trên sông
=> Thiên nhiên càng lớn, con người càng cô đơn. Kiều như lẻ loi, trơ trọi giữa không gian bao la, một màu hoang vắng thấm đẫm cảnh vật.
– Hoàn cảnh đau thương, xót xa của Thúy Kiều:
+ Thành ngữ “Mây sớm khuya”: Thời gian có tính chất tuần hoàn, lặp đi lặp lại mà không có ý nghĩa.
+ Tính từ “nhục nhã” diễn tả sự chán nản, xấu hổ về thân phận của cô bé.
+ “bao nỗi lòng”: sự hài hòa giữa cảnh vật thiên nhiên và tâm trạng con người.
→ Cảnh vật như hòa vào làm một với con người nhưng mang nỗi sầu, trống vắng, cô đơn.
3. Kết luận
Xác nhận lại giá trị của 6 chuỗi đầu tiên của đoạn mã.
II. Bài văn mẫu Cảm nghĩ về 6 câu thơ đầu Kiều ở lầu Ngưng Bích (Chuẩn)
Đoạn trích “Kiều ở lầu Ngưng Bích” trong “Truyện Kiều” của Nguyễn Du là một trong những câu nói hay thể hiện rõ tâm trạng cô đơn, buồn bã, nhớ nhung của Kiều khi gặp nghịch cảnh. Trong đoạn văn, sáu câu đầu là bức tranh thiên nhiên với tâm trạng nhân vật.
“Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân
Vẻ đẹp của trăng ở xa và trăng ở gần
Bốn phương xa rộng
Cồn cát vàng, bụi hồng hàng dặm.
Hai chữ “Tắc xuân” diễn tả hoàn cảnh đau khổ của Thúy Kiều khi bị quản thúc, chôn vùi tuổi thanh xuân của mình trên lầu Ngưng Bích. Tú Bà hứa hẹn với Kiều đủ thứ ngon ngọt để giữ chàng trong tù. Còn gì đau đớn hơn đang tuổi xuân, hương xuân, tuổi mộng mơ, tràn trề nhựa sống mà chịu tù đày, thiếu tự do. Ba dòng tiếp theo của bài thơ miêu tả một khung cảnh thiên nhiên rộng lớn nhưng hiu quạnh, không một bóng người. Các sự vật “non”, “trăng”, “cát vàng”, “bụi hồng”,… được kết hợp với các tính từ “xa”, “gần”, gợi tả không gian bao la nhưng hiu quạnh của cảnh vật. Tất cả đều gợi lên nét hoang vắng, buồn bã của thiên nhiên. Biện pháp kể kết hợp với thủ pháp tương phản được sử dụng nhuần nhuyễn đã tái hiện thành công khung cảnh thiên nhiên bao la, rùng rợn nhưng đượm buồn vắng bóng người trước lầu Ngưng Bích.
Thiên nhiên càng lớn, con người càng cô đơn. Kiều như lẻ loi, trơ trọi giữa không gian bao la, một màu thê lương trên sân khấu, một màu buồn nhuộm cả thân phận. Từ tầng cao nhất nhìn ra xa, chẳng thấy tin vui hay bóng hình tri kỷ, chỉ thấy núi xa, bụi hồng, đôi cồn cát vàng bên sông… Dường như, mọi thứ đã đâu vào đấy quy tắc không thể đạt được, khác xa với thực tế khắc nghiệt mà cô ấy đang sống. Tìm một mảnh trăng gần bầu bạn, nghĩ xem Kiều có được giải thoát khỏi nỗi đau lòng không. Nhưng rồi trăng chưa thấu! Mặt trăng hay lòng người không hiểu sao?
“Sáng sớm tối muộn xấu hổ,
Nửa yêu nửa sân khấu như chia đôi trái tim.
Không gian buồn, thời gian luôn ngừng trôi, sớm khuya, ngày đêm em vẫn một mình. Suốt ngày “một mình một làng”, chẳng có ai để kết bạn, để thể hiện mình. Nàng chỉ cần làm bạn với ánh đèn khuya và mây sớm trong “bẽ bàng”. Tính từ “nhục nhã” được đặt ở đầu câu diễn tả tâm trạng chán nản, xấu hổ, ân hận của Kiều về thân phận của mình. Thành ngữ “Mây sớm khuya”: Thời gian có tính tuần hoàn, nó lặp đi lặp lại một cách vô nghĩa.. Cả thời gian và không gian dường như đang cản trở con người, khiến cho tâm trạng của kẻ ở nơi ngưng đọng không vui. hạnh phúc dù là nhỏ nhoi. Cô đang rơi vào bi kịch của sự cô đơn tuyệt đối, nỗi nhớ ngày một lớn và nỗi buồn ngày một lớn.
Sáu câu thơ ngắn đầu đoạn diễn tả tâm trạng của Kiều trong những ngày ở lầu Ngưng Bích. Kiều đau đớn biết bao! Lẽ ra một đứa con hiếu thảo, vị tha như vậy phải được sống trong hạnh phúc, bình yên, vậy mà chị lại đau đớn như vậy. Phải chăng “tài hoa bạc mệnh” của tác giả có liên quan đến thân phận của Kiều?
——-TẢI XUỐNG——-
Ngoài bài Cảm nhận 6 câu thơ đầu Kiều ở lầu Ngưng Bích, các em học sinh có thể tham khảo thêm những bài thơ hay sau để củng cố kiến thức về tác phẩm và rèn luyện kĩ năng cảm thụ văn học: Bình giảng Đoạn Kiều ở lầu Ngưng BíchPhân tích 8 câu thơ cuối bài Kiều ở lầu Ngưng Bích, Phân tích những nét nghệ thuật trong 8 câu cuối đoạn Kiều ở lầu Ngưng BíchPhân tích Đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích.
Xem thêm các bài viết hay về Câu hỏi và câu trả lời văn học
Trên đây là bài viết Cảm nhận 6 câu thơ đầu đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích của Cà khịa TV web site tổng hợp link xem trực tiếp bóng đá hàng đầu Việt Nam hiện nay.